BỆNH HÉO XANH VI KHUẨN TRÊN CÂY ỚT

Bệnh héo xanh vi khuẩn ở ớt, gây ra bởi vi khuẩn Pseudomonas solanacearum, đã được phân loại lại và hiện được biết đến với tên gọi Ralstonia solanacearum. Đây là một loại vi khuẩn sống trong đất có tính phá hoại cao, có thể gây thiệt hại năng suất nghiêm trọng cho cây ớt và các cây thuộc họ cà khác trên toàn thế giới.
• Triệu chứng
Các triệu chứng có thể xuất hiện vài ngày sau khi nhiễm bệnh và thường dẫn đến cái chết của cây.
– Héo: Cây bị héo đột ngột, nhanh chóng vào ban ngày và có thể có vẻ phục hồi vào ban đêm, nhưng cuối cùng sẽ héo vĩnh viễn.
– Còi cọc và vàng lá: Cây thường phát triển còi cọc và lá có thể chuyển sang màu vàng trước khi chết.
– Rễ bất định: Trong nhiều trường hợp, nhiều rễ mới mọc ra từ thân cây gần mặt đất.
– Biến màu mạch dẫn và rỉ dịch vi khuẩn: Nếu cắt ngang thân cây bị nhiễm bệnh, một chất dịch vi khuẩn màu vàng, trắng đục hoặc trắng bẩn có thể rỉ ra từ mô mạch dẫn sau vài phút. Mô mạch dẫn bên trong cũng có thể bị biến màu nâu.


• Vòng đời bệnh và cách lây lan
Ralstonia solanacearum rất khó kiểm soát vì khả năng tồn tại lâu dài trong đất, nước và tàn dư cây trồng.
– Xâm nhập: Vi khuẩn xâm nhập vào cây ớt qua các vết thương trên rễ hoặc tại vị trí các rễ phụ mọc ra.
– Di chuyển: Sau khi vào bên trong, nó lây lan qua hệ thống mạch dẫn, nhân lên nhanh chóng và tạo ra một chất nhớt làm tắc nghẽn các mô dẫn nước (xylem).
– Nguồn lây nhiễm: Mầm bệnh có thể lây lan qua đất, nước bị ô nhiễm và vật liệu thực vật bị nhiễm bệnh. Nó cũng có thể tồn tại trong các loại cỏ dại không có triệu chứng và các cây trồng khác.
• Các chiến lược quản lý
Kiểm soát hiệu quả bệnh héo xanh vi khuẩn đòi hỏi một cách tiếp cận tổng hợp, đa chiều, vì mầm bệnh phức tạp và khó diệt trừ.
– Biện pháp canh tác và vật lý:
+ Sử dụng cây và hạt giống khỏe mạnh: Trồng hạt giống và cây con được chứng nhận, không có mầm bệnh để ngăn chặn vi khuẩn xâm nhập vào ruộng.
+ Luân canh: Luân canh ớt với các cây không phải là ký chủ trong ít nhất 2–5 năm để giảm lượng vi khuẩn trong đất.
+ Vệ sinh: Nhổ bỏ và tiêu hủy cây bị nhiễm bệnh, đồng thời kiểm soát cỏ dại là nơi trú ngụ của mầm bệnh.
+ Quản lý đất và nước: Đảm bảo ruộng thoát nước tốt và sử dụng nước tưới không có mầm bệnh.
– Sử dụng giống kháng bệnh:
Giống kháng bệnh: Đây được coi là phương pháp quản lý hiệu quả, bền vững và lâu dài nhất. Các nhà lai tạo giống cây trồng đang nỗ lực phát triển các giống ớt kháng R. solanacearum, mặc dù thành công phụ thuộc vào chủng mầm bệnh cụ thể có mặt.
– Biện pháp sinh học:
Vi sinh vật có lợi: Nghiên cứu cho thấy kết quả đầy hứa hẹn khi sử dụng vi khuẩn vùng rễ đối kháng, chẳng hạn như một số chủng Pseudomonas fluorescens, để ức chế R. solanacearum. Những vi khuẩn có lợi này cạnh tranh với mầm bệnh về chất dinh dưỡng và tạo ra các hợp chất ức chế sự phát triển của chúng.
– Biện pháp hóa học:
Hiệu quả hạn chế: Thuốc trừ sâu hóa học thường không hiệu quả trong việc diệt trừ hoàn toàn R. solanacearum, vốn cư trú trong mô mạch dẫn và đất.
Thuốc diệt khuẩn gốc đồng: Những loại này có thể giúp ngăn ngừa nhiễm bệnh nhưng không phải là phương pháp chữa trị.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *